Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

Thời gian

Mới đó mà đã bắt đầu bước vào chặng cuối của đồ án tốt nghiệp! Thời gian trôi qua quá mau. Nhưng có lẽ đồ án tốt nghiệp đã làm cho mình có những suy nghĩ người lớn hơn, trưởng thành hơn nữa trên con đường mình đã chọn cũng như trên cái cuộc sống này. Mới ngày nào còn đắn đo chọn lựa sẽ làm đề tài gì, chuẩn bị hết hình ảnh, tư liệu. Rồi còn khóc lóc thảm thiết khi bị mọi người hắt hủi, vùi dập vì quyết định chọn truyện tranh làm đầ tài tốt nghiệp. Mẹ là người nói mình rằng: "Hãy làm truyện tranh đi, vì đó là ước mơ từ nhỏ của con!". Và anh Đoàn Minh Mẫn thì dùng bài Tarot để nói cho mình biết mình nên làm đề tài gì, và tất nhiên cuối cùng Tarot dẫn mình đến với truyện tranh. Những lá bài Tarot nói rằng poster chính trị xã hội hay thương mại mình đều có khả năng làm được hết, nhưng làm truyện tranh vì Tarot biết mình sẽ đem cảm xúc đến cho người xem! 
Rồi khi bước vào làm đồ án tốt nghiệp, mình nhận ra rằng mình còn quá kém. Thế giới thật bao la và mình tự thấy mình chưa phải là một hạt bụi trong thế giới này. Quá kém! Bố cục, sắc màu, tất cả đều chẳng là gì so với người ta. Nhiều khi bật khóc khi nhìn tranh của những tiền bối nước ngoài. Rồi thốt lên "Trời ơi sao đẹp quá!" khi xem những tranh chưa - từng - công - bố của con Thọt. Thất vọng nối tiếp thất vọng. Trước giờ mình vẽ tranh lẻ, vẽ chơi, và hoàn toàn chưa đầu tư hết khả năng. Nhưng vì cái thói tự tin quá mức đã giết chết mình. Rồi ngồi thu mình trong cái bóng tối đầy tự kỷ đáng sợ. Chính con nhỏ bạn thân hay giận hờn vô cớ đã kéo mình ra khỏi cái bóng tối ấy! Cám ơn mày nhiều lắm Thọt à :). Nhỏ dẫn mình đi tham gia buổi nói chuyện về truyện tranh thiếu nhi của một tổ chức phi chính phủ có tên là Room To Read. Có thể nói đây là một bước ngoặt trong cuộc đời vẽ minh họa của mình. Mình đã được nghe giảng những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng không hề nhỏ bé một tí nào về thế giới truyện tranh nói chung và truyện dành cho trẻ em nói riêng. Mình đã được nghe chúa Cao Xuân Son - giám đốc Nxb Kim Đồng nói rất hay về truyện tranh Việt Nam hiện nay, và cả cái chú gì đó mình không nhớ tên bên Nxb Trẻ nói nữa. Tất cả vô cùng bổ ích! Rồi mình được làm quen với nhiều bạn bè, anh chị như chị Bích Khoa, chị Hoàng Giang... Mọi người thật dễ thương!
Từ đó, cảm xúc và nhiệt huyết của mình lại được nâng cao. Đúng là lùi một bước để thấy trời đất bao lao. Lùi một bước để tiến 2,3 bước. Mình đã bỏ ra gần một tháng rưỡi để binh bố cục, bị nhỏ Thọt chê te tua, nhưng không chê thì liệu bài mình có được như ngày hôm nay chăng?  Mình thích cái cách nhận xét của nó, vô cùng thuyết phục! Và hầu như mình chưa nhận được lời khen nào từ có cả! Dù sao như vậy cũng làm mình dễ chịu hơn là những lời khen :) Mình đã học được bao nhiêu thứ nhỉ? Chắc là không đếm được đâu. 
Ban đầu, trước khi làm tốt nghiệp mình còn có cái ý định điên khùng là phải thủ khoa đồ án tốt nghiệp. Nhưng bây giờ thì bỗng thấy ý nghĩ đó thật nhạt nhẽo và rẻ tiền làm sao! Vì qua đồ án này mình đã nhận được nhiều thứ đáng giá hơn là cái danh vị Thủ Khoa. Thật là nhảm! Nó- nhỏ Thọt- đã thay đổi tư tưởng của mình 180 độ. Mình thấy mình trước khi làm đồ án tốt nghiệp thật dơ bẩn, thật nhục nhã. Mình làm việc không hề có TÂM, kể cả làm đồ án cũng vậy. Chỉ làm đến đó, đến cái mức thấy được rồi và mọi người thấy ok thì dừng lại. Nhưng KHÔNG! Mình muốn được làm lại tất cả các đồ án từ trước đến giờ, mình muốn làm hết sức mình chứ không phải thấy hơn người khác rồi thôi dừng lại! Thật rẻ tiền!
Thả mình vào bài tốt nghiệp, làm hết sức mình, mình nhận ra được quá nhiều điều. Và cái mình nhận ra được là hãy làm mọi thứ vì mình chứ đừng vì những cái danh ảo mộng tưởng cao xa. Mình phải chiến đấu với chính mình chứ đừng chiến đấu với người khác! :)
Cám ơn đồ án tốt nghiệp!

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011

Sharpay's Fabulous Adventure


Hôm nay đã được xem Sharpay's Fabulous Adventure. 

Mặc dù dân tình chê bai đủ kiểu nhưng mình vẫn thích phim này. Ừ thì idea is so , đúng, idea hoàn toàn ko có gì là mới mẻ cả. Và hầu như ai xem cũng đoán trước kết thúc phim sẽ như thế nào. Nhưng mình vẫn thích :)



Mình thích vì mình iu Ashley. Tất nhiên, trước giờ vẫn rất iu cô ấy, iu cái lối diễn vô cùng hồn nhiên của cô ấy, hết sức quý tộc nhưng vẫn có sức teen trong ấy. Lí do thứ hai là khi coi phim này trong hoàn cảnh hiện tại - làm tốt nghiệp - là một thời khắc rất đúng. Xem để biết mình đang ở đâu, để biết ước mơ của mình có cháy bỏng như của cô gái tên Sharpay hay không?! Xem để biết con đường chinh phục ước mơ hết sức thăng trầm, vất vả, lúc lên lúc xuống, có lúc tưởng chừng như đã gục ngã! Nhưng cái chính là xem để biết tự đứng dậy tiếp tục chiến đấu và xây dựng ước mơ của mình và biến nó thành hiện thực.
Cuộc sống luôn có những cái ác cản trở ta chinh phục ước mơ, nhưng nếu có tâm và lòng nhiệt huyết thì sẽ chẳng ai cản nổi bước chân của bạn. Hay đôi khi bạn hãy cám ơn người hại bạn vì chính họ đã giúp cho đôi chân của bạn vững vàng hơn trên bước đường đời!
Ước mơ chỉ đến với những người sống với chính con người mình, sống với chính bản chất và phong cách của mình. Ước mơ sẽ méo mó và vỡ tan như bong bóng xà phòng nếu như chỉ vì cơ hội mà bãn đánh mất cái tôi của bạn, hay nói đúng hơn là bạn bán đứng phong cách, tính nết của bạn. hãy là chính mình!
Entry vì một giai đoạn cuối của tốt nghiệp đầy nỗ lực và phấn đấu hết sức mình!
Iu Ashley :)

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

farmer


Một ngày nào rảnh rỗi sau tốt nghiệp mình sẽ chỉnh lại cái hình này, một dự án thất bại làm cho Orion :). Nói chung là rất thích hình này, hehe :)

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

new page 3%


Tình hình là đang vẽ trang kia thì thấy chán, thế là nhảy wa trang này, mà đang vẽ trang này cũng chuẩn bị thấy chán. Chắc là bỏ đồ án quá :(( huhuhu

the final project


I'm painting this picture for my project. 

BEAST_FICTION

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Đồ án tốt nghiệp


Đây là hai nhân vật chính trong đồ án tốt nghiệp của mình. Tự nhiên ngày nào cũng vẽ hai đứa này riết rồi thấy mệt luôn :))

Khuya


Nhiều lúc mình bế tắt, bật khóc, rồi chạy trốn. Cứ thế chạy mãi, chạy mãi trong vô thức. 
Rồi nhiều lúc mình cô đơn, mình buồn, và mình muốn ôm một ai đó để cảm thấy ấm áp hơn, yêu thương hơn.
Đôi khi mọi thứ đến với ta thật giản dị nhưng ta lại không tôn trọng sự giản dị đó. Ta cần cái hoành tráng hơn, cái to tát hơn nhưng ta không biết lượn sức mình.
Và bây giờ, ta rất cần một vòng tay của người ta luôn yêu thương từ một phía... là ta.

Welcome to my house


Hôm nay "được" dụ dỗ làm cái blog này. Thấy cũng hay, cũng vui nên sân si làm cho bằng bạn bằng bè. Hehe mà trong thời gian nước sôi lửa bỏng này có thêm một trang cá nhân thì liệu có chết không ta? Đồ án thì chưa tới đâu mà suốt ngày viết lách, up hình thì liệu rằng bài mình sẽ đi đâu và về đâu???